Cô gái bị bệnh "thích đàn ông"
Một vụ án hiếp dâm lạ lùng: Nạn nhân không bị uy hiếp bằng vũ lực mà tự nguyện tìm đến nhà các bị cáo ngỏ ý ngủ qua đêm. Nguyên nhân của vụ án xuất phát từ một chứng bệnh “kỳ quặc” của cô gái.
Những “đêm
tình” trong vườn nhãn
Chuyện xảy ra tại một vùng quê ở tỉnh Tây Ninh. A là một cô gái mới
chùng 15 tuổi. Cô thường xuyên bỏ nhà đi lang thang. Cứ vài ba ngày mới trở về
nhà. Vào tháng 4/2002 trong môt lần đi chơi khuya, thấy A đạp xe đi một mình,
Hoàng làm quen và rủ A đến một vườn nhãn, A đã đồng ý. Tại vườn nhãn Hoàng làm
“chuyện ấy” với A mà A không có phản ứng gì. Một tháng sau Hoàng gặp lại A và rủ
A về nhà, nhưng đến nhà Hoàng, A không muốn và bỏ về.
Đến tháng 11/2002, Xanh đi chặt mì thuê thì tình cờ gặp A đang đi lang thang
trên đường. A kể cho Xanh nghe rằng cha mẹ cô chết hết, cô phải lang thang.
Thương tình Xanh rủ A cùng đi chặt mì thuê rồi đưa A về sống chung tại nhà mình.
Hai ngày sau thì gia đình của A tìm ra và kêu cô về nhưng về nhà được 3 ngày thì
cô lại quay lại nhà Xanh. Gia đình Xanh đành phải đến nhà A xin cưới. Nhưng chỉ
sống với Xanh tròn một tháng thì cô bỏ đi vì chán.
Vào tháng 3/2003, khoảng 8h tối, khi kiểm tra vườn nhãn xong trở về chòi thì đã
thấy A nằm trên giường mình, Tuệ hỏi: “Sao lại nằm đây?”. A đáp: “Không có chỗ
ngủ nên xin ngủ nhờ”. Và A đã “ngủ nhờ” tại chòi của Tuệ suốt ba đêm, và đêm nào
A cũng cho Tuệ làm “chuyện ấy”.
Một tháng sau A lại nhiều lần lân la đến vường nhãn của Thái. Ban đầu Thái làm
quen, cho A tiền để giao cấu. A đồng ý. Sau đó cứ cách 5-10 ngày, A lại đến gặp
Thái xin tiền. Thái cho A khi thì vài ngàn, khi thì vài chục ngàn, và mỗi lần
như vậy A đều đồng ý cho giao cấu. Cũng tại vườn nhãn của Thái, có 2 lần Đức và
Bảo đến nhậu với Thái thì gặp A. Nghe Thái kể, Đức và Bảo cũng cho tiền A rồi
giao cấu. Vườn nhãn của Dừa bên cạnh vườn nhãn nhà Thái, có hôm Dừa rủ A sang, A
cũng theo sang và làm “chuyện ấy” với Dừa. Chuyện còn xảy ra nhiều lần với một
người cùng xóm khác tên Minh.
Đầu tháng 6/2003 Phát từ TP.HCM về chơi tại ấp của A. Trong thời gian này Phát
và A quen nhau. Đến khi Phát về lại TP.HCM, A xin đi theo và nói dối là có anh
em ở Hóc Môn. Đưa A về đến Hóc Môn, A không chịu xuống, nên Phát đành phải đưa
về nhà cho ở nhờ. Nửa đêm A tự qua phòng ngủ của Phát và tự nguyện làm “chuyện
ấy” với Phát.
Rắc rối việc buộc tội danh
Do những việc làm khác
thường của A nên các cơ quan tố tụng phải trưng cầu giám định pháp y tâm thần
đối với A. Tổ chức Giám định pháp y tâm thần trung ương II kết luận: A bị rối
loạn tâm thần và hành vi kết hợp với sự phát triển và định hướng tình dục. Về
pháp luật khả năng nhận thức và điều khiển hành vi tình cảm bị hạn chế. Nạn nhân
dễ bị dụ dỗ và lợi dụng.
Bản án sơ thẩm của TAND tỉnh Tây Ninh ngày 25/5/2004 cho rằng các bị cáo đã lợi
dụng người bị hại bị nhược điểm về tâm thần nên đã xử các bị cáo về tội hiếp dâm
trẻ em, mức án từ 5-15 năm tù.
Chiều 16/3/2005, phiên toà phúc thẩm được mở lại với sự có mặt của của giám định
viên. Tại toà giám định viên cho rằng nạn nhân có biểu hiện rối loạn bản năng
tình dục và có nhu cầu về tình dục, người bị hại luôn đồng tình với hành vi giao
cấu với các bị cáo…Bởi vậy đề nghị giảm án cho các bị cáo xuống 1-8 năm.
Tuy nhiên hội đồng xét xử nhận định, tất cả các bị cáo đều là người cùng ấp với
nạn nhân, biết rất rõ nạn nhân không bình thường về tâm lý nhưng đã lợi dụng
khiếm khuyết này của nạn nhân, thậm chí còn cho tiền dụ dỗ để giao cấu với nạn
nhân. Vì vậy xử các bị cáo về tội hiếp dâm trẻ em là hoàn toàn phù hợp. Toà đã
tuyên y án sơ thẩm.
(Theo Pháp luật TP.HCM)